GẶP BẠN Ở QUÊ NHÀ
Hoàng Đình Quang
Nhớ chiều rừng khộp Tây Ninh
Nhận ra nhau bất thình lình: Đồng hương!
Mắt lồi, tóc rụng, giơ xương
Hóa ra hai đứa cùng trường ở quê.
Bi đông trà quạu, thuốc rê
Bảo nhau cố sống mà về với nhau
Chia tay lẳng lặng gật đầu.
Biết rằng có nói một câu cũng thừa.
Thế rồi năm tháng nắng mưa
Mấy thiêng liêng cũng bằng thừa, bỏ quên
Ta về tìm chỗ mà yên
Công danh bèo bọt, bạc tiền chắt chiu
Quê nhà hun hút bóng chiều
Nhìn nhau nhớ ít quên nhiều thuở xưa
Đám đông có chút tình cờ
Hỏi ra cũng chẳng bất ngờ lắm đâu.
Bạn giờ công việc ngập đầu
Chức giao thì nhận, chức bầu thì xin.
Ờ thì dân quý, Đảng tin
Bạn cười mà mắt cứ nhìn mãi đâu.
Lơ phơ sắp trọn mái đầu
Cũng là vớt chút công hầu rạ rơm
Cũng cầu rây một tí thơm
Tiếng sang đầu ngõ, bát cơm cuối bàn.
Thôi thì nghiệp dĩ nhân gian
Mong sao giữ được vẹn toàn trước sau
Sâu rau ở giữa vườn rau
Quê nhà 30.3.2017
(*) Hoàng Kim chép lại một bài thơ hay của anh Hoàng Đình Quang.
2017-03-30 09:26:02
Nguồn: https://khatkhaoxanh.wordpress.com/2017/03/30/den-voi-bai-tho-hay-6/