Anh đi nhà vắng lâu ngày
Suốt từ mùa cũ vườn đầy tiếng chim
Ghé thăm chẳng biết đâu tìm
Rưng rưng cành khế, lung linh nỗi buồn.
Anh về nhà rực ấm lên
Nụ mai thức dậy, giọt sương trong lành
Rộn ràng lá biếc trời xanh
Nghe ong làm mật, nghe cành nhú bông …
Long lanh giọt lệ âm thầm
Thấm vào da thịt mà bâng khuâng hoài …
Video yêu thích
Trở về trang chính
Hoàng Kim Ngọc Phương Nam Thung dung Dạy và học Cây Lương thực Dạy và Học Tình yêu cuộc sống Kim on LinkedIn Kim on Facebook Kim on Twitter
2016-07-28 01:26:04
Nguồn: https://khatkhaoxanh.wordpress.com/2016/07/28/anh-ve/