ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: ZeroEnergyVN
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Nhật Bản – chủ nghĩa thực dân 2.0?
Sunday, April 6, 2014 9:30
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


B4INREMOTE-aHR0cDovLzQuYnAuYmxvZ3Nwb3QuY29tLy1mTVZZYlRMMC1zUS9VelVJd3ZyWU9USS9BQUFBQUFBQU1jRS9Gclg1NXZMZDEzSS9zMTYwMC9PemF3YS5qcGc=
Mấy chục năm trở lại đây, không ai phủ nhận vai trò của Nhật Bản trong công cuộc phát triển kinh tế của Việt Nam. Hơn nữa giữa hai nước có chung một ông bạn vàng (vàng gì thì tuỳ) cho nên việc đến với nhau là hoàn toàn phù hợp.
Nhưng bên trong sự hợp tác khăng khít đó còn có những toan tính của chủ nghĩa thực dân tinh vi. Điển hình trong ba lĩnh vực dưới đây.

1) Lĩnh vực xây dựng hạ tâng cơ sở thông qua vốn ODA
- Nhật là nước cung cấp ODA lớn nhất cho VN. Tuy nhiên điều này thường đi theo những điều kiện rất bất lợi cho VN. Tổng thầu và thiết bị mua sắm phải là Nhật Bản. Sau đó họ đi thuê lại các Cty VN để thực hiện. Việc này dẫn đến nhiều lãng phí bất lợi cho chúng ta nhưng các công ty Nhật thì được hưởng lợi rất nhiều. Nhiều nhà thầu con đã có sẵn thiết bị nhưng họ vẫn khăng khăng phải nhập thêm máy móc.
Có anh bạn dân XD nói với mình là cái cầu Cần Thơ thực ra chỉ cần dùng khoảng 1/3 số tiền ODA đó là xây được rồi. Các công trình ODA khác cũng vậy. Các công ty Nhật áp dụng bài Bá Kiến lấy 5 đồng xong thí cho Chí Phèo 5 hào để anh uống rượu, tội các chú Vịt lỡ đớp rồi đâu dám mở miệng. Kết quả là con cháu chúng ta gánh những món nơ khổng lồ.
2) Lĩnh vực sản xuất
- Chủ yếu sử dụng lợi thế về nhân công rẻ, mặt bằng rẻ để kinh doanh sản xuất chứ hầu như không có chuyển giao công nghệ. Có người đã từng tính nếu đem tiêu chí đóng góp tiền cho nhà nước để làm thước đo yêu nước thì mua Camry nhập rõ ràng yêu nước hơn mua Camry trong nước. 
- Nhật quan tâm đến khoáng sản của VN như titan, đất hiếm nhưng họ chỉ muốn mua quặng sơ chế thôi, bởi trình độ KHKT của mình kém đâu biết trong đám quặng đó có những thứ vô cùng quý giá cho nền công nghiệp của tương lai.
- Thay vì giúp đỡ chúng ta có nền sản xuất chế biến lương thực tốt cho sức khoẻ thì họ lại chỉ đem vào VN công nghệ bột ngọt và mì tôm. Những thứ phá hoại sức khoẻ của cả dân tộc. 
3) Lĩnh vực văn hoá và ngoại giao
- Bộ máy tuyên truyền Nhật Bản đã thành công trong việc xây dựng quyền lực mềm thông việc nhồi nhét vào đầu dân ta sư tinh hoa của họ thông qua manga, hentai và cả Maria Ozawa nữa. Nhờ đó họ cũng xoá đi trong kí ức của chúng ta những tội ác mà quân đội Thiên Hoàng gây ra trong chiến tranh. 
- Riêng về vụ sập cầu Cần Thơ làm chết 59 người, sau ba năm điều tra tuy đưa ra kết luận lỗi tại nhà thầu chính Nhật Bản cẩu thả mà không một cá nhân hay nhà thầu nào bị truy cứu hình sự. Điều này thật đáng buồn đối với các gia đình nạn nhân. 
Đấy sơ qua thế thôi các bạn Nhật làm thế nào thì làm. Đừng vì vài con sâu bên đó mà bêu rếu dân tộc chúng tớ nhé. Các bạn chả tử tế éo gì với chúng tớ đâu :) )
Trích dẫn các comment trong bài viết:

Bao Anh Thai:Status này của Cường Pháp là một status cảm tính và không công bằng.
1. những chuyện Cường Pháp nói – Bá Kiến cho 5 hào Chí Phèo – trên thế giới này ở đâu người ta cũng làm thế. Người Việt với nhau cũng làm thế, một ông anh với một ông em cũng thế và còn tệ hơn (vì cái sản phẩm của cả 2 anh em đến mèo nó cũng không ngửi được). Không có một khoản ODA nào, của bất kỳ quốc gia nào có điều kiện thuận lợi hơn VN.
2. cái bài viết chửi VN – nói thực – tôi thấy 99,9% là do dân Việt tự viết nhưng sợ bị ném đá nên bịa ra dân Nhật! Giống hệt hồi Fukushima lão nhà văn cóp-pết Đào bịa ra nhân vật người Việt làm cảnh sát ở Nhật để ca ngợi Nhật vậy.
Cái bọn Nhật tôi chơi, tôi thấy nó hay chê mỗi chuyện người Việt Nam lắm chuyện (kiểu đi đường thấy tai nạn, không vào cứu mà chỉ đứng xem và bàn luận) hoặc chuyện xả rác hay để bẩn nhà vệ sinh. Tôi không thấy chúng nó bàn những chuyện như trong cái bài viết của cái gọi là một cô gái học 4 năm ở VN kia.
Tôi nghĩ không nên vì một thằng cha nào đó muốn nói xấu mà phải mượn danh người nước ngoài để rồi tạo ra tâm lý chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi.
Còn về từng điểm Cường Pháp nói thì tôi xin có comment thế này:
1. ODA có lãi suất rất thấp và thời hạn trả lãi kéo dài tới 20-30 năm trong đó, ít nhất là 5-7 năm ân hạn. Các khoản vay thương mại của ngân hàng VN từ 15-17% vào thời điểm hiện tại + không có ân hạn. Các khoản trái phiếu chính phủ cũng phải 8-9% và cũng không có ân hạn. Làm 1 con tính thì sẽ thấy ODA không hề thua kém về lợi ích kinh tế nếu không nói là có lợi hơn rất nhiều.
2. Nếu nói về giá theo kiểu cùng cái cầu thế VN xây = 1/3 giá Nhật thì có nghĩa là bỏ qua vấn đề chất lượng. VN luôn nói về giá nhưng ai ở đây làm trong ngành xây dựng cũng biết 1 điều là bề ngoài một cái cột bê tông như nhau, nhưng 1 cái do Nhật xây và giám sát số lượng thép sẽ khác, mác bê tông cũng khác. Tôi thà trả phí cao mà đi trên cái cầu Nhật xây còn hơn là được miễn phí đi trên cái cầu dây do VN xây như cái cầu vừa sụp cách đây 1-2 tháng.
3. Xe máy: người Nhật chỉ đầu tư vào VN làm xe máy sau khi người VN càn quét tất cả các bãi rác thải của Nhật để mua xe máy cũ và đồ điện tử bỏ đi. Chính nhờ đầu tư của Nhật mà dân VN không dùng đồ rác thải nữa. Giả sử Nhật không bán cái đó thì sẽ có kịch bản tệ hơn là dân VN mua đồ bãi rác của Tàu về – mà thực tế xe máy tàu là ví dụ.
4. Mì gói: người Nhật vẫn ăn mì gói như bình thường. Việc sử dụng mì gói quá độ là do thói quen của người Việt – và nói thẳng là công nghệ mì gói nhập từ Tàu – chứ không có công nghệ Nhật nào cho ra nổi cái gói mì giá rẻ thế. Người VN chúng ta sau khi tự đầu độc mình bằng chất lượng tồi thì còn giúp đầu độc cả khối đông âu và Nga với cái loại mì gói công nghệ Tàu đó.
5. Mì chính: người Nhật dùng mì chính từ năm 1910 tới 1990. Sau đó họ bỏ loại này vì thấy nó độc khi dùng quá nhiều – xin nói rõ là độc khi sử dụng quá nhiều. Đó là lý do mì chính được Mỹ và Châu Âu khuyến cáo không sử dụng chứ không cấm. Việc đổ cả 1 thìa đầy mì chính vào bát phở của khách nó nằm ở trong cái tham của người Việt chứ không nằm trong cái phát minh của người Nhật. Tôi tự thấy may mắn là tôi thích đồ ăn Nam – nơi người ta xài đường chứ không xài mì chính. Việc mì chính bán rộng rãi ở miền Bắc và được sử dụng ít ở miền Nam là minh chứng rõ ràng nhất của ý thức người Việt tự đầu độc mình. Thêm nữa, nhà máy sản xuất mì chính đầu tiên và cung cấp mì chính lớn nhất cho thị trương VN đến nay là VEDAN – công ty của Đài Loan chứ không phải Nhật. Chính công ty này đã sản xuất mì chính ở VN từ 30 năm trước và được nhà nước thưởng huân chương lao động.

Cường Pháp: Đấy tính dễ dãi , quan liêu và sợ phê bình đã lan sang cả giới trí thức ELITE như là cụ Bao Anh Thai rồi. Cụ ngồi phòng giấy nhiều, ít chịu gần gũi với cánh công nhân kỹ sư xây dựng-sản xuất nên ca ngợi ODA là phải. 
Cũng ghi nhận là mấy năm trở lại đây Bộ Trưởng Thăng đã đẩy mạnh mô hình BOT nên dần dần chúng ta giảm bớt phụ thuộc vào ODA. :) )

Bao Anh Thai: vào thời điểm này, chính phủ VN đi vay bằng việc bán trái phiếu chính phủ ra thị trường ngoài nước nếu dưới 10% chẳng ai mua – và đó là 10% của USD (trong khi lãi suất của các nước khác là 2,5-3%). Việc vay lãi đồng Yên với lãi suất 2%/năm là đã thấp hơn rất nhiều so với lãi suất phải trả cho trái phiếu chính phủ. Thêm nữa, lạm phát của Nhật hiện tại là 1,5%/năm. Do đó, số tiền lãi thực của ODA là 0,5%/năm – nếu tính thêm thời gian ân hạn 7 năm (lãi suất 0%) thì lãi thực tế còn thấp nữa. Nhìn con số đủ biết là không thể vay được khoản nào ưu đãi hơn (đặc biệt là khoản vay không có thế chấp).
Việc lạm phát của VN = 15% dẫn tới số tiền Việt phải quy đổi ra tiền Yên cao hơn lúc vay là lỗi của VN – vì thực tế người Nhật cho vay bằng tiền Yên và thu hồi vốn bằng tiền Yên . Nếu đem chuyện này ra để chê Nhật thì không khác gì ông ăn mày chê người cho tiền là đưa tiền không chẵn.

Cường Pháp: Anh Vinh Bộ trưởng KHĐT lên tiếng rồi nhé, “ODA đắt như vốn vay thương mại” . Trả biết nên tin cụ BAT hay cụ Vinh 

Bao Anh Thai: Cường Pháp, tôi nói thẳng với cụ – tất cả những người liên quan tới ODA – từ đám bạn kỹ sư xây dựng của cụ lẫn các nhà thầu, các PMU, các quan chức đều ăn cả vào đó. Nếu họ có chửi – đó là chửi thằng khác ăn nhiều hơn mình. Chỉ có những người không chấm được 1 xu trong cái ODA đó thì mới là người gánh. Thế nên, tôi nói thực là tôi éo tin nổi mấy người liên quan tới cái ODA nói chuyện “tôi làm tốt hơn”.
Thế nhưng phải nói thẳng là cầu thì cần xây, đường thì cần làm, vũ khí thì cần mua. Khoản vũ khí thì chẳng có ai cho vay mà mua ngoài thằng Nga vừa bán đắt vừa cho vay lấy lãi. Cầu với đường thì thuế không đủ. Thế cho nên bố con năm nào cũng vác bị đi xin ODA.
Cái cần chửi là chúng nó mang cái ODA về VN nhưng chấm mút hết. Cụ chửi tụi Nhật là Bá Kiến – thế nhưng thực tế tụi nó phải đi hối lộ VN mới có món đó sao. Nếu toàn bộ là trong tay nó thì việc gì nó phải làm thế.
Cái cách cụ chửi chẳng khác gì cách thằng ăn mày chửi người cho tiền là “thằng khốn nạn cho tiền tao làm tao mất ý chí phấn đấu!”

Hy Văn: Bác Bảo Anh, đừng đơn giản hóa vấn đề thế. Từng dự án ODA là một chiến lược của Nhật. Lấy ví dụ ODA cho dự án đường sắt cao tốc: Người Nhật thực sự nghĩ gì về Dự án đường sắt cao tốc?
Bài viết được đăng bởi http://www.zeronews.us

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.