ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Nguồn: ngoisao.net
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Em tự dằn vặt mình vì đánh mất chữ ‘trinh’
Saturday, April 26, 2014 16:03
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Em tự trách mình đã vượt quá giới hạn với anh, lo sợ một ngày anh thay đổi và luôn tự hỏi rằng tại sao anh yêu em mà không thể chờ đợi đến phút cuối cùng.

Năm nay em 21 tuổi, đã trải qua 2 mối tình. Em cũng nhận thức được tình yêu như thế nào nhưng chính lúc này, em phân vân. Em quen người ấy đã được 9 năm. Chúng em bằng tuổi nhau, học chung trường cấp 3 và là bạn thân của nhau. Năm lớp 10 khi cả hai 16 tuổi, với những tình cảm đầu đời, người ấy đã nói yêu em nhưng em từ chối vì tuy quen nhau 2 năm nhưng thực sự em nghĩ chúng em chưa đủ thân thiết và hiểu nhau để nói tiếng yêu. Ở cái tuổi học trò, bọn em rất nghịch ngợm, song cũng đáng yêu.

Thế rồi, chúng em chơi thân với nhau. Người ấy luôn bên cạnh em những lúc em buồn, luôn chọc cho em vui, luôn vỗ về an ủi, lo lắng và quan tâm em nhưng vẫn chỉ dừng lại ở tình bạn. Trong lòng em vốn chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ là người yêu của nhau. Rất nhiều lần, bọn em nói chuyện này và em từ chối rất thẳng thắn, không khéo léo như những cô bạn khác nhưng người ấy chưa bao giờ ngừng quan tâm em. Còn trong lòng em đã có tình cảm với người khác.

Khi biết chuyện, người ấy đã rất buồn, gọi điện cho em để chắc chắn đó là sự thật. Người ấy nói với em một câu: “Mai này có chia tay, hãy nhớ lấy, tao vẫn luôn đứng đây và chờ mày “. Người ấy đã khóc khi nói với em như thế. Lòng em nghẹn đắng nhưng thật sự, chưa bao giờ em cho người ấy cơ hội cũng như một chút hy vọng về tình yêu.

Em và người yêu cùng đỗ đại học ở 2 trường gần nhau. Còn người ấy phải học ở một nơi khác, cách thành phố 2 giờ chạy xe. Thỉnh thoảng, em và người ấy vẫn liên lạc với nhau. Còn tình yêu của em cứ đẹp đẽ như thế. 10 tháng em sống vui vẻ, hạnh phúc trong tình yêu, tuy có lúc giận hờn nhưng đó là tình cảm trong sáng và đẹp đẽ nhất. Đến tháng thứ 10, em và người yêu giận nhau rồi chia tay. Em đã rất đau khổ, khóc nhiều và sống lặng lẽ, biến thành một người khác, không còn lạc quan, yêu đời nữa.

Người ấy vẫn liên lạc với em và động viên nhiều. Người ấy nhắc lại câu nói chờ đợi của gần một năm trước nhưng em vẫn không đồng ý vì em chưa thể quên được tình yêu vừa qua. Thời gian cứ thế trôi đi, con người em đã thay đổi rất nhiều, nhìn đời, nhìn người một cách rộng hơn hay phiếm diện hơn, bản thân em cũng không nhận thức được nhưng em cho rằng, trên đời này, không bao giờ tồn tại tình yêu mãi mãi. Gần 2 năm sau khi chia tay mối tình đầu, mọi thứ bình yên trở lại, em đã ít khóc hơn nhưng vẫn không ngừng nhớ đến mối tình cũ. Còn người ấy vẫn bên em, yêu em như thế.

Make-a-Guy-Regret-Losing-Yo-9833-1398502

Ảnh minh họa: Wikihow.

Một ngày, người ấy cùng 2 đứa bạn gái khác rủ em đi chơi. Chúng em qua phòng của một bạn chơi. Em và người ấy ngồi nói chuyện và em đã ngủ quên ở đó. Trong lúc em ngủ, người ấy đã nắm lấy tay em, hôn nhẹ lên tay làm em thức giấc nhưng em nằm im và cố tình như mình vẫn đang ngủ. Người ấy vẫn chỉ dừng lại ở cái nắm tay. Em quay lưng, vờ như mình đang ngủ và rút tay ra, thầm trách mình, sao lại ngủ quên nhưng em chắc chắn, người ấy không làm gì cả, chỉ nắm tay em và ngủ. Lúc em tỉnh dậy, người ấy nói với em: “Mày ngủ ngon nhất là lúc từ 3h đến 4h. Lúc 4h trở đi, mày lại khó ngủ à?” Em bỗng nhiên có cảm giác rất lạ. Lần thứ 2, em cảm giác được nâng niu, trân trọng và rồi em nghĩ nhiều hơn. Em đã nghĩ đến tình cảm của người ấy.

Ngày người ấy tốt nghiệp trung cấp, em đến dự và gặp cô gái thích người ấy. Chính lúc này, em nhận thức được rằng mình cũng đã yêu. Em đồng ý khi người ấy một lần nữa nói câu yêu em. Người ấy đã ngạc nhiên không ngờ em đồng ý vì chính người ấy cũng đã xác định suốt cuộc đời sẽ chỉ yêu đơn phương thôi. Bọn em từ bạn thân trở thành người yêu trong sự vui mừng của tất cả bạn bè. Họ ủng hộ rất nhiều vì thấy em quá khổ trong tình yêu đầu. Ai cũng nhìn ra được người ấy thương và yêu em như thế nào. Mọi người mong em thay đổi và yêu người ấy bằng tình cảm chân thành, thật lòng để quên đi tình đầu. Em cũng thấy mình may mắn vì nhận được một tình yêu như vậy – tình yêu bền bỉ suốt 5 năm của một người. Em đã yêu rất thật lòng.

Người ấy – bây giờ đã có công việc ổn định tại một ngân hàng ở quê. Còn em vẫn là sinh viên năm thứ 3.  Bọn em đã yêu nhau được 11 tháng nhưng tất cả sẽ thật mỹ mãn nếu như không xảy ra chuyện đó. Ngày sinh nhật của anh (chúng em đã thay đổi cách xưng hô), anh ra chơi với em và bọn em đã đi quá giới hạn. Trước giờ, em có thể khẳng định mình rất trong sáng, không biết, cũng không muốn quan tâm đến “vấn đề ấy”.

Em đã tự trách mình rất nhiều. Em biết tình yêu của em chưa tới mức để đi đến chuyện ấy nhưng em đã “mất” rồi. Em sống trong dằn vặt, còn anh vẫn yêu thương và chiều chuộng em như thế. Anh đã đến nhà em, thân thiết với mọi người trong gia đình và được mẹ em đồng ý.  Cho đến nay, anh vẫn không thay đổi. Anh nói vì quá yêu nên lúc bên em, anh không thể kiềm chế nhưng em lại nghĩ nếu như anh yêu em thật sự thì đã không như vậy. Em vẫn trách mình nhiều hơn trước khi trách anh.

Dù áp lực công việc nhiều nhưng ngày nào bọn em cũng nói chuyện với nhau. Lúc trưa đi làm về, anh đều nhắn tin và tối đến cũng vậy. Cứ đúng tầm ấy, giờ ấy, bọn em lại nói chuyện, kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra trong ngày. Tuy yêu xa, cách nhau gần 400 km nhưng em vẫn tin tưởng anh và anh cũng thế. Bọn em vẫn yêu nhau nhưng em vẫn không khỏi suy nghĩ về lần ấy. Anh nói anh yêu em nên anh sẽ chịu trách nhiệm nhưng bản năng con gái và là người hay suy nghĩ, em rất sợ. Em sợ một ngày anh thay đổi, vì thế, em lại hay gây chuyện, cãi vã với anh. Những lần đó, anh đều là người nhường nhịn và xin lỗi em. Anh nói không muốn em khổ tâm suy nghĩ nên anh luôn xin lỗi vì đã làm em không vui.

Thật sự em rất cảm ơn vì anh đã yêu em như vậy nhưng em vẫn không ngừng trách mình. Trong sâu thẳm lòng mình, em vẫn cảm thấy tình yêu của em với anh không nồng nhiệt, không say đắm dù em biết em vẫn yêu anh. Có thể do vết thương của mối tình đầu để lại mà cách em yêu một người đã khác. Em yêu và cần anh nhưng em vẫn không ngừng tự đặt ra câu hỏi cho mình. Nếu như anh ấy yêu em như vậy, sao lại không nâng niu, trân trọng em đến phút cuối cùng? Mong mọi người tư vấn giúp em. Có phải em đang chung thủy chỉ vì cái màng trinh của mình hay không? Và có phải em đang trách anh hay không?

N.N.

* Gửi tâm sự của bạn để được độc giả chia sẻ, gỡ rối tại đây. Lưu ý bài viết bằng Tiếng Việt có dấu.

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.