Xin lỗi các bạn, bài Thư vĩnh biệt này không phải của G. Marquez, mà là của một nghệ sĩ khẩu kĩ người Mehico viết cho con búp bê của mình. Năm 1999 nó được lưu truyền trên báo chí Pêru, và được cho là của Marquez. Bức thư rất hay, nhiều người thuộc, nhiều người nhầm là của Marquez thật. Báo Nga đã có bài đính chính. Anh Phạm Xuân Nguyên đã cung cấp cho tôi. Vậy xin đính chính. Nhưng văn bản vẫn rất hay, xin lưu để bạn đọc xem.
Nếu có một khoảnh khắc nào, Thượng Đế quên rằng tôi chỉ là con búp bê bằng vải mà cho tôi sự sống trong chốc lát, có thể tôi sẽ không nói tất cả những điều tôi suy nghĩ, nhưng tôi nhất định sẽ suy nghĩ về tất cả những điều tôi đã nói.
Tôi sẽ đánh giá sự vật, theo ý nghĩa của nó lớn hay nhỏ, chứ không phải theo giá trị của nó lớn hay nhỏ.
Tôi sẽ ít ngủ, suy nghĩ nhiều, vì tôi biết mối khi tôi nhắm mắt một phút, thì tôi đã mất đi sáu mươi giây. Khi người khác dừng lại thì tôi sẽ tiến lên, khi người khác đi vào giấc mơ thì tôi sẽ tỉnh táo, khi người khác nói thì tôi sẽ lắng nghe, như thể đang thưởng thức vị ngọt ngào mát lạnh của thỏi socola.
Nếu Thượng Đế ban thưởng cho tôi một khoảng sống, tôi sẽ ăn mặc sơ sài, nằm phục dưới nắng, phơi mở không chỉ thân thể, mà cả tâm hồn.
Hỡi Thượng Đế, nếu tôi có một trái tim, tôi sẽ đem hận thù viết lên tảng băng, rồi chờ đợi mắt trời lên; tôi sẽ dùng giấc mơ của van Gogh để vẽ lên bầu trời sao bài thơ của Benedetti, còn bài ca của Sellete sẽ là tiểu dạ khúc của tôi dành hiến tặng mặt trăng. Tôi sẽ dùng nước mắt để tưới cho hoa hồng để thể nghiệm cái đau của gai đâm và nụ hôn của cánh hoa.
Hỡi Thượng Đế, nếu tôi có một khoảng sống, tôi sẽ không bỏ phí dù chỉ một ngày để nói với những người tôi yêu rằng tôi yêu họ, tôi sẽ khiến cho tất cả đàn ông và đàn bà đều là người tôi yêu, tôi sống chỉ vì tình yêu.
Đối với người lớn tôi sẽ chứng minh cho họ thấy rằng cái ý nghĩ cho rằng người ta vì già mà mất đi tình yêu là sai lầm. Chúng ta chỉ vì đánh mất tình yêu mà già chứ không phải ngược lại. Đối với trẻ nhỏ tôi sẽ chắp cho đôi cánh để chúng học bay; đối với người già tối sẽ bảo họ rằng cái chết đến không phải vì già nua mà vì sự quên lãng.
Hỡi con người, tôi đã học được từ mọi người biết bao điều, tôi biết mọi người đều ước mơ được đứng trên đỉnh cao, mà không biết rằng hạnh phúc chân chính chỉ ở trong quá trình gian khổ vươn lên đỉnh cao. Tôi biết khi đứa trẻ sơ sinh đưa cả nắm tay để lần đầu tiên nắm bắt ngón tay của bố nó, lúc đó nó đã nắm được mãi mãi.
Tôi biết rằng chỉ khi một người biết giúp người khác đứng lên mới đủ tư cách cúi nhìn họ. Tôi đã học được từ mọi người nhiều đến như thế, nhưng sự thực thì ý nghĩa không còn bao nhiêu, bởi vì khi mọi người liệm tôi vào quan tài là tôi đang chết.
Vĩnh viến hãy nói điều anh cảm thấy và làm điều anh muốn làm. Nếu biết được hôm nay là lần cuối cùng tôi được nhìn anh đi ngủ, tôi sẽ ôm hôn anh thật chặt, cầu mong Thượng Đế gìn giữ linh hồn anh. Nếu biết đây là lần cuối cùng tôi thấy anh đi ra khỏi nhà, tôi sẽ ôm hôn anh, sau đó lại gọi anh dừng lại, lại hôn anh lần nữa. Nếu biết đây là lần cuối cùng được nghe anh nói, tôi sẽ ghi âm nó lại từng chữ, để được nghe mãi tiếng nói ấy hết lần này dến lần khác. Nếu biết được đây là mấy phút cuối cùng của anh tôi sẽ nói tôi yêu anh, mà không phải ngốc nghếch nghĩ rằng điều ấy anh biết đã lâu rồi.
Mãi mãi có một ngày mai, đời lại cho ta cơ hội để làm việc cho tốt, nhưng nếu tôi làm hỏng, thì hôm nay là toàn bộ những gì còn lại với tôi. Tôi sẽ nói tôi yêu anh biết bao, mãi mãi không bao giờ quên anh.
Ngày mai không bảo đảm cho bất cứ người nào, dù là người trẻ hay người già, hôm nay có thể là lần cuối cùng anh nhìn thấy người anh yêu dấu. Vì vậy xin hãy đừng chờ, hãy bắt đầu từ hôm nay. Bởi vì nếu ngày mai mãi mãi không bao giờ đến, có thể anh sẽ cảm thấy hối tiếc, rằng hôm nay anh không kịp mỉm cười, ôm và hôn, sẽ hối tiếc vì do bận bịu mà chỉ coi chúng như là một ước nguyện cuối cùng. Hãy giữ gìn những người xung quanh mà anh yêu mến. nói với họ rằng anh cần đến họ biết bao. Yêu mến họ, đối xử tốt với họ, tìm thì giờ mà nói với họ: Tôi xin lỗi, Tha thứ cho tôi, Xin phiền anh, Cảm ơn anh, cùng những lời yêu thương khác mà anh biết.
Không ai biết điều anh giữ kín, không nói ra lời mà nhớ đến anh. Hãy cầu Thượng Đế sức mạnh và trí tuệ để biểu đạt chúng. Hãy chứng minh cho bạn hữu của anh biết rằng, họ quan trọng đối với anh như thế nào. (1999)
JohnnyWelch